Bất Diệt- Sưu tầm

Chương 113: Chương 34


Trong khi bắn những tia đạn chết người có màu xanh trắng về phía đám vệ sĩ đang ùn ùn kéo tới thì trong tâm trí của Elly vẫn lởn vởn một câu hỏi thật nặng nề - “Nếu thất bại ở đây thì loài Vampire có thực sự bị diệt vong hay không?”

Lịch sử phát triển của Vampire còn đi trước loài người hàng chục ngàn năm, dù xét về sức mạnh hay tuổi thọ thì họ đều vượt trội hơn loài người rất nhiều, từng có thời kì loài người phải quỳ rạp dưới chân các thủy tổ của loài Vampire mà tôn xưng họ làm thần thánh, khi đó họ nghĩ rằng bản thân đã thuần phục được loài vật hạ đẳng đi bằng hai chân này. Nhưng thế giới chẳng có gì là bất biến, sông núi cũng có lúc bị tạo hóa xoay vần, con người sau một thời gian dài đã dần bộc lộ những ưu điểm mà giống loài khác không có - trí tuệ và ý chí sinh tồn cực mạnh. Loài người tìm ra thiên địch của Vampire – Bạc và ánh sáng mặt trời, đây chính là khởi đầu cho những cuộc nổi dậy cổ xưa. Trải qua hàng thiên niên kỉ tiến hóa, con người từ một loài bậc dưới đã dần đứng lên để sánh nganh hàng với những loài từng coi mình như những món ăn di động. Hơn nữa, với sự sinh sôi khủng khiếp của mình, loài người dường như đã kiểm soát và đè bẹp tất cả các giống loài còn lại.

Sau một thời gian dài thống trị mặt đất thì Ngày Phán Xét đã tới, con người với sức mạnh yếu ớt của bản thân đã không thể chống lại đại tự nhiên, dù cho họ có nắm trong tay cả nghìn loại công nghệ siêu việt. Sau kỉ nguyên đen tối, đã có lúc dân số của loài người tụt xuống chỉ còn ba trăm triệu. Còn với năng lực mạnh mẽ của mình, Vampire cùng nhiều giống loài khác vẫn dễ dàng tồn tại trong những điều kiện khắc nghiệt nhất. Có thể nói đối với con người thì đó là Ngày Phán Xét, nhưng với những loài khác thì đấy lại là Ngày Phục Sinh, tai họa của loài này là niềm vui của loài khác, đó là cách mà thế giới vận hành qua hàng tỉ năm.

Nhưng giờ đây một thứ được cho là có khả năng diệt chủng Vampire đã được sản sinh, và Iscariot Elly được lệnh phải đánh cắp thứ đó, nhưng đôi khi cô cũng tự hỏi liệu nó có thực sự đủ sức mạnh để hủy diệt một giống loài có niên đại hàng vạn năm, từng trải qua hàng ngàn biến cố lớn nhỏ hay không, hay đó chỉ đơn giản là một ảo tưởng điên cuồng của một gã loài người thấp kém.

Elly xoay người né những đường đạn hiểm ác và tung người nhảy qua một bức tường bị đổ mất một nửa trước khi bắn thủng ngực ba tên vệ sĩ đang luống cuống lùi lại. Mặc dù một chân của Elly đã bị thương nhưng tốc độ vẫn nhanh hơn đám người đang bủa vây cô khá nhiều. Tuy vậy, dù nhanh tới đâu thì một mình cô cũng không thể chống lại cả một đội quân trang bị đầy đủ súng đạn.

Elly ném khẩu Flash-03 và giữa mặt một tên vệ sĩ đang lao tới, khiến hắn ngã ngửa về phía sau, mũi thì trào máu. Cô tóm lấy một tên vệ sĩ khác, lấy hắn làm bia để đỡ những viên đạn bạc đang phóng về phía mình như mưa.Tiếng súng nổ, tiếng người hô hoán, tiếng bước chân và tiếng những viên đạn phá nát mọi thứ quyện vào nhau tạo thành một bản hợp âm đầy chết chóc. Một viên đạn bạc may mắn lách qua được cái xác để đi sượt qua sườn của Elly, cảm giác bị thiêu đốt nhanh chóng ùa tới, vết thương ở chân lại nhói lên như hưởng ứng với sự đau đớn mà cô đang phải gánh chịu. Elly dùng hết sức ném cái xác đã sớm thành tổ ong về phía cửa của căn phòng, chặn đứng đám vệ sĩ đang toan tính ùa vào. Cô lộn một vòng trên mặt đất, chụp lấy một khẩu súng nằm cạnh một cái xác và ép sát người vào góc phòng, họng súng nhanh chóng được giương lên và sẵn sàng thổi bay óc bất kì kẻ nào tiến vào.

Mồ hôi thấm đẫm chiếc áo mà Elly đang mặc, những lọn tóc rơi ra bết lại với nhau dính chặt vào khuôn mặt nhợt nhạt của cô, đôi mắt với con ngươi đỏ như máu vẫn sắc lạnh và vô cùng mạnh mẽ, người của hội Nanh Trắng luôn chiến đấu đến hơi thở cuối cùng.

Phía ngoài hành lang bỗng trở nên yên lặng, tiếng la ó đã không còn, cũng chẳng có những bước chân dồn dập, cứ như thể đám vệ sĩ đông đảo ngoài kia đã biến mất tăm vậy. Rồi một bóng người chậm rãi tiến vào trong phòng, Elly không cần tới một giây để suy nghĩ, cô siết cò và viên đạn bay thẳng về cái đầu của kẻ tiến vào.

Brone đưa cánh tay chắc nịch của mình chắn trước mặt, viên đạn bạc va vào giữa lòng bàn tay của hắn, tiếng va chạm như thể viên đạn ghim vào sắt thép, nó rơi xuống đất sau khi không thể xuyên thủng bàn tay của Brone, thứ duy nhất viên đạn để lại chỉ là một vết lõm nhỏ đang ửng đỏ. Iscariot Elly không hề bất ngờ khi quan sát sự việc vừa diễn ra trước mắt, cô biết rõ kẻ đứng trước mặt mình là một tên đột biến có khả năng vượt xa loài người, hắn có trong mình một loại dị năng đặc biệt thường được gọi là Skillz.

Sau Ngày Phán Xét, dưới sức mạnh của tự nhiên con người dường như đã gục ngã, chỉ còn một tỉ người sống sót sau những giây phút đen tối nhất của lịch sử loài người. Sau đó chín năm, dịch bệnh, nạn đói, Vampire, Wolfman cùng nhiều loài khác, có cả những loài vật chỉ mới xuất hiện sau Ngày Phán Xét, tất cả đều trở thành kẻ địch của con người. Dân số của loài người tiếp tục giảm xuống mức ba trăm triệu, con người gần như đã bước một chân vào bờ vực tuyệt chủng, nhưng một lần nữa ý chí sinh tồn kết hợp với trí tuệ đã cứu sống họ.

Nếu chỉ với bạc và ánh sáng mặt trời thì con người chẳng thể chiếm ưu thế trước các loài đang tấn công mình, họ đã có những bước đột phá trong công nghệ sinh học, đó là lai cấy những loại gien nhân tạo vào chính giống loài của mình. Có tới mười phần trăm loài người tại thời điểm đó thích hợp với gien nhân tạo, điều này đã giúp con người có cả một đội quân đột biến hùng mạnh. Mặc dù phải căng mình cùng lúc tiến quân trên nhiều trận địa nhưng con người không hề rơi vào thế bị động, những kẻ đột biến đã chứng tỏ rằng họ được sinh ra để dành cho chiến tranh.

Để có thể chống lại quân đoàn đột biến hùng mạnh được trang bị những loại vũ khí bằng bạc, Vampire đã kêu gọi các loài mạnh mẽ và đông đảo nhất cùng hợp sức để mở ra một cuộc chiến tổng lực và quy mô nhất từ trước đến nay, được cho là vô tiền khoáng hậu. Trận đánh cuối cùng diễn ra ở Stormborn - trung tâm của lục địa, trận chiến kéo dài trong mười ba ngày đêm, những cái xác chất đống lên nhau, máu nhuộm đỏ cả một vùng hoang mạc rộng lớn, sự khủng khiếp này tới tận ngày nay vẫn còn được nhắc đến. Cuối cùng, với lực lượng đông đảo và mạnh mẽ, con người đã giành phần thắng, một chiến thắng vô cùng khó khăn với những tổn thất nặng nề, bù lại họ chiếm trọn những vùng đất trung tâm của lục địa Hỗn Độn.

Loài Wolfman sau khi bại trận thì lui lên vùng cực bắc, sống trong những băng động bốn mùa lạnh giá. Loài Vampire tháo chạy về cực nam tăm tối, và xây dựng cuộc sống của mình trong những ngọn núi trùng điệp. Loài Witcher ẩn nấp trong các khu rừng rộng bạt ngàn tại cực tây của lục địa, còn loài Dejomon thì định cư tại những đầm lầy u ám của vùng cực đông. Chỉ có những loài dị vật xuất hiện từ sau Ngày Phán Xét là vẫn miệt mài tấn công loài người một cách yếu ớt. Sau trận chiến ở Stormborn, đội quân đột biết bị thiệt hại nặng nề, chỉ còn không đến ba triệu người mang gien nhân tạo sống sót. Sau khi những người đột biến đầu tiên chết đi, hậu duệ của họ chỉ được thừa hưởng một phần năng lực biến dị, khả năng đột biến bị mai một qua từng đời, rất hiếm người được thừa hưởng trọn vẹn sức mạnh của lớp người đột biến đầu tiên. Hiện tại, thế giới đã trải qua hơn 250 năm sau trận Stormborn, dân số của loài người lúc này là bốn trăm triệu, nhưng những người mang gien đột biến chỉ khoảng sáu triệu người, trong đó những người được thừa hưởng năng lực mạnh mẽ như lớp đầu tiên có lẽ chỉ chiếm chưa đến một phần năm.

Những kẻ có dị năng thường phục vụ cho chính quyền thế giới hoặc các tổ chức ngầm, một số trở thành thợ săn hay các vệ sĩ. Và Brone là một trong những kẻ đột biến có Skillz khá mạnh mẽ được liệt vào lớp trên trong tầng lớp các dị nhân.

- Một sự phản kháng trong tuyệt vọng, nó giúp ích được gì đây? – Giọng nói mạnh mẽ của Brone vang lên khi hắn nhìn thẳng vào đôi mắt của Elly.

Elly không đáp lại, cô dùng súng để trả lời, năm viên đạn rời khỏi họng súng bay về phía Brone, tiếng súng nổ cùng với những âm thanh va chạm dường như vang lên cùng lúc. Lần này, tên vệ sĩ thậm chí còn không thèm che chắn, để mặc cho những viên đạn đâm thẳng vào khuôn mặt của mình, tất cả những gì năm viên đạn làm được chỉ là đẩy đầu của Brone hất nhẹ về phía sau, còn những đầu đạn nhăn nhúm nhanh chóng rơi lả tả xuống sàn nhà.

Tên vệ sĩ khịt mũi, lấy tay xoa xoa vài chỗ đang ửng đỏ trên mặt, hắn nhìn xuống các đầu đạn trên mặt đất rồi lại hướng mắt về phía cô nàng Vampire.

- Thứ này được tạo ra không phải để chống lại loài người, và nó cũng chẳng có tác dụng với tôi. – Brone nhếch mép cười lạnh trước khi tiếp lời. – Tôi không muốn người của mình ngã xuống thêm nữa, vì vậy tôi sẽ cho cô một cơ hội.

Elly vứt khẩu súng hết đạn qua một bên và nhanh chóng đứng dậy, ánh mắt của cô tỏ rõ sự thách thức.

- Chỉ cần cô có thể đánh ngã tôi thì cô có thể lập tức rời khỏi đây. – Brone vừa nói vừa tiến sâu vào trong phòng.

- Nếu không ? – Elly hỏi cộc lốc.

Brone nhún vai và nở một nụ cười độc địa.

- Cô vẫn có thể rời khỏi đây… khi đã trở thành một cái xác.

Không gian tĩnh lặng, những cơn gió nhẹ lùa qua những khoảng trống để tràn vào trong phòng khẽ hất những đám bụi rời khỏi mặt sàn. Mặt trời dần ló rạng phía sau những tầng mây dày đặc, vài tia nắng len lỏi qua những tấm trần rộng ngoác để chiếu xuống mái tóc vàng xơ xác của Iscariot Elly. Cô biết mình không thể thắng nhưng không có nghĩa là cô sẽ từ bỏ hi vọng.